Chú Huệ Chiếu có tên là Dương Ngọc Trước, 75 tuổi, nguyên quán Bà Rịa Vũng Tàu. Trước đây chú là con nhà giàu, có quyền thế nên hồi trẻ chú đã sát sinh hại vật khá nhiều để phục vụ cho sở thích ăn uống của mình. Thời thanh niên trai tráng lại có nhiều tiền nên tha hồ vung tiền hưởng thụ các thú vui dục lạc. Đến tuổi thất thập cổ lai hy thì chú vướng phải căn bệnh nan y thời đại – Ung thư tiền liệt tuyến, di căn tới xương, phải dùng xạ trị. Đến giai đoạn này thì lẽ ra bệnh nhân có thể sẽ phải sử dụng morphin để giảm đi sự đau đớn. Thế mà khi tiếp nhận pháp môn niệm Phật mà HT Thích Trí Tịnh đã dạy nên chú đã làm theo. Chú đầy đủ thiện căn để buông bỏ mọi thứ mà niệm Phật, không dùng thuốc men, chỉ dùng câu A già đà để trị, thân cũng không cầu hết bệnh, một lòng một dạ cầu vãng sanh Tây Phương Cực Lạc Thế Giới. Ngài Ấn Quang Đại Sư từng dạy: “Niệm Phật mới hòng tiêu túc nghiệp. Kiệt thành sẽ tự chuyển phàm tâm”. Câu A Di Đà Phật cũng chính thậm thâm vi diệu thiền, chính là sám hối bậc nhất. Được thiện hữu tri thức chỉ bảo, chú Huệ Chiếu đã cùng đến cộng tu niệm Phật cùng với các bạn đồng tu. Không ngờ chú lại là một trong những người niệm Phật có thể vượt qua được nghiệp chướng chính mình. Thật sự là vô cùng tuyệt, đáng tán thán! Chú đã đem lại niềm tin cho những đồng tu niệm Phật. Chú hàng ngày thường niệm Phật lạy Phật, sám hối tất cả nghiệp chướng mình đã từng tạo tác. Trường chay mà niệm Phật, lạy Phật. Tâm chỉ một nguyện duy nhất là câu sanh Tây Phương. Chú bảo: “A Di Đà Phật tiếp dẫn lúc nào thì chú sẽ đi ngay lúc đó, không hề luyến tiếc cái thế gian này nữa. Làm người cũng đã khổ quá rồi. Làm thân súc sinh, ngạ quỷ….còn khổ bao nhiêu nữa đây? Rồi bao giờ mới thoát khỏi luân hồi. Chỉ có về Tây Phương mới vĩnh viễn lìa khổ được vui thôi”. Chẳng hiểu thế nào mà chú càng niệm thì lại càng thấy hoan hỷ, càng lạy Phật thì thấy càng khỏe ra. Đến khi vào bệnh viện Ung bướu TP.HCM kiểm tra lại thì thấy không còn tế bào ung thư nữa, không cần phải dùng thuốc, bác sĩ chỉ dặn là cách ba tháng đến tái khám định kỳ. Thật là nhiệm mầu phải không các bạn? Điểm quan trọng ở chỗ là chú niệm Phật, lạy Phật mà không cầu hết bệnh, mà chỉ cầu vãng sanh Tây Phương. Cái thân này chú không cần nữa, chỉ với nguyện về Cực lạc. Mấu chốt ở điểm này, nếu ta niệm Phật cầu hết bệnh – mà thọ mạng mình đã chấm dứt rồi thì mình cũng sẽ chết mà lại mất phần vãng sanh. Nếu ta niệm Phật cầu sanh Tây Phương – thọ mạng mình còn thì nghiệp tiêu, bệnh hết. Thọ mạng mình dứt thì được A Di Đà Phật phóng quang tiếp dẫn về Cực Lạc vĩnh ly sanh tử. Vậy thì niệm Phật mình không cầu hết bệnh mà chỉ một lòng cầu vãng sanh thôi thì mới đúng pháp, mới tốt được. Chú Huệ Chiếu là một tấm gương cho chúng ta về lòng tin vào câu Phật hiệu, niềm tin vào Phật lực không thể nghĩ bàn. Ngưỡng mong ai nấy đọc xong câu chuyện này, tín tâm kiên cố, nguyện lực kiên cố, trong một đời này cố gắng nỗ lực tu học, khi mãn báo thân, đồng sanh Cực lạc, đồng kiến Di Đà, đồng ngộ vô sanh, đồng thành Phật đạo. Nam Mô A Di Đà Phật. (Diệu Âm Lệ Hiếu) Tinh Tam