Hạnh phúc gia đình có bền vững hay không phụ thuộc rất nhiều vào cách giữa con cái, cha mẹ ứng xử với nhau trong gia đình. Theo đạo Phật, vợ chồng là do duyên số, có mang nghiệp, mang nợ với nhau, chứ không hề tự nhiên mà lấy nhau được. Phần lớn chuyện vợ chồng là do duyên số quyết định. Tuy nhiên, nếu chỉ đổ thừa cho duyên số thì lại không thực tế. Chúng ta cần phải chọn lựa, mà trong sự lựa chọn của chúng ta có nghiệp, với yếu tố nhân quả chi phối bên trong. Vợ chồng con cái trong một gia đình chung sống với nhau, mỗi người cần có thức kinh trọng, giữ gìn, vun đắp, có như thế hạnh phúc gia đình mới có thể bền vững. Trong cuộc sống này, không phải ai cũng làm tròn đạo nghĩa với cha mẹ như lời dạy của Đức Phật. Có những kẻ coi cha mẹ như gánh nặng, hạnh hạ, đánh đập. Gieo nhân nào gặp quả đấy và chắc chắn sớm hay muộn người đó cũng phải chịu quả báo. Kẻ làm con nếu kính thuận và cung phụng cha mẹ như lời Phật dạy thì phương ấy được an ổn không có điều lo sợ. Cha mẹ luôn yêu thương con vô bờ bến, dù có đói nghèo nhưng không bao giờ để con thiếu thốn. Tuy nhiên, yêu thương con cũng cần phải đi kèm với chỉ bảo con những điều đúng đắn, ngay thẳng, ngăn làm đều ác. Có như vậy cha mẹ mới làm tròn bổn phận của mình với con cái. Người chồng tốt phải đối xử tử tế với vợ. Chồng có uy nhưng không được cay nghiệt, gia trưởng. Chăm lo cho vợ đầy đủ, giúp đỡ vợ khi cần. Chỉ khi làm được như vậy người chồng mới xứng với lời Phật dạy. Tư tưởng hiện đại đề cao sự bình đẳng nam nữ. Tuy nhiên ở phương diện vợ chồng, mỗi người lại có bổn phận riêng. Người chồng là trụ cột, lo lắng kiếm tiền cho gia đình, người vợ chăm sóc tổ ấm hạnh phúc. Người vợ biết vun vén tổ ấm, biết khéo léo giữ hòa khí, hiểu và thông cảm với chồng thì gia đình đó mới thực sự hạnh phúc. Phong Linh (TH)/Theo Khỏe & Đẹp