Đọc qua những hậu quả tai hại của tội phá thai, chúng ta biết đó là một cái nghiệp rất nặng trong đời người phụ nữ phải mang. Đa phần người phụ nữ nào cũng ít nhiều vướng vào cái nghiệp này, tuy nhiên, không phải vì có nhiều người vướng vào mà hậu quả có thể giảm đi. Nhân quả là công bằng với tất cả, không thiên vị một ai. Nói như thế để những ai biết mình đã tạo tội thì bắt đầu từ nay hãy dừng ngay việc làm ấy, đừng tạo thêm tội nữa, cũng đừng ngồi đó mà khóc lóc buồn rầu bởi những gì mình đã tạo, hãy mạnh mẽ lên để chuộc lại những lỗi lầm của mình. Dù có ngồi mà khóc qua năm này đến tháng nọ, dù ngồi mà hối hận cũng không chuyển được cái quả đâu, chi bằng hãy làm những điều tốt có thể. Một phần công đức được tạo ra là một phần tội được giảm đi, tùy theo số công đức chúng ta tạo ít hay nhiều mà số tội cũng giảm theo. Sau đây là một số phương pháp để những người hữu duyên, những người đã tững lầm lỡ chuộc lại lỗi của mình. CHO CON MỘT CÁI TÊN Chúng tôi thấy đa phần các bậc cha mẹ phá thai đặt tên cho các em là Vô Danh, Rơi, Rớt, Bỏ. Có nhiều em mất xong thì cha mẹ quên hẳn luôn, và mấy em này không có được một cái tên, dù là tên vô danh. Từ nay nếu người nào đã phá thai rồi thì hãy đặt cho con một cái tên họ đàng hoàng, ví dụ cha tên Nguyễn Văn Năm thì có thể đặt cho con là Nguyễn Văn Quân, Nguyễn Văn … nhưng đừng đặt là Nguyễn Văn Vô Danh, hay Rơi, Rớt, Bỏ. Ví như mẹ tên Nguyễn Thị vui, thì dặt tên cho con là Nguyễn Thị Hiền, Nguyễn Thị … Tại sao lại đặt cho con một cái tên đàng hoàng, nhiều khi là một cái tên đẹp? Chúng ta nên nhớ rằng, phá thai là một hành động tước đi quyền sống của một sinh linh, ở đây là tước đi quyền làm người. Khi đứa trẻ làm con của người nào thì tất cả đều có nhân duyên với nhau, bỏ thai là giết đi đứa con của mình. Chúng ta cứ nghĩ xem, nếu ngày trước cha mẹ chúng ta phá thai thì ngày nay ta có còn được ngồi đây nữa không và hoàn cảnh của ta sẽ như thế nào. Thai nhi đau khổ vô cùng, oán hận vô cùng vì cha mẹ đã tước đi quyền làm người của em, mà được làm người không phải là chuyện dễ. Trong nhà Phật có nói được làm người khó như một con rùa ở giữa biển cả mênh mông, lâu lâu mới trồi lên mặt nước một lần. Trên mặt biển có một khúc gỗ mục trôi, hãy theo dõi http://tinhtam.vn để xem những bài viết hay nhé, con rùa làm sao trồi lên gặp đúng bọng cây đang trôi vô định đó, điều ấy thật khó xảy ra. Cũng vậy, thân người cũng khó được như con rùa mù gặp bộng cây. Khó vì lâu lắm con rùa mới trồi lên mặt nước một lần và khó hơn là làm sao trong cái khó ấy lại gặp đúng bọng cây giữa biển cả mênh mông. Cho nên, mới nói rằng “Nhất thất nhơn thân, vạn kiếp bất phục”, nghĩa là: Một lần lỡ mất thân người Trăm ngàn muôn kiếp than ôi khó tìm. Thai nhi sẽ có rất nhiều cảm xúc khi bị bỏ, một trong những cảm xúc ấy là tủi thân tủi phận về số kiếp của mình đã không may mắn được làm người. Với những mặc cảm ấy, vong linh thai nhi mong muốn mình được công nhận là một con người, bởi vì thực chất mình là một con người. Chúng ta đã tạo quá nhiều tội với các vong linh thai nhi, đã thiếu nợ các em quá nhiều, bây giờ đặt cho các em một cái tên đàng hoàng như là chúng ta đang chuột lỗi vậy. Các em có cảm giác như cha mẹ mình đã hối lỗi, đã công nhận quyền làm người của mình nên mới đặt cho mình một cái tên mà có họ giống cha hay mẹ. Đặt cho các em một cái tên thôi mà có nhiều kết quả, các em có cảm như là cha mẹ đã biết lo cho mình, đã biết đến sự có mặt của mình bên cạnh. Chúng ta thử nghĩ ngay cả những em còn sống, nếu chúng ta bỏ lơ không thèm để ý lo lắng đến các em thì các em có buồn không. Lo lắng thì các em sẽ vui lên nhiều vì biết cha mẹ còn quan tâm đến mình. Đặt một cái tên đàng hoàng, là sự quan tâm lớn, là sự công nhận các em là người chứ không phải vất vưởng như lâu nay thường nghĩ. Nó nói lên cái tâm hối lỗi và muốn chuộc tội của cha mẹ, như vậy thôi là đã để lại sự cảm thông của em bé nhiều rồi. Nếu cha mẹ nào chưa đặt cho con cái tên thì ngay bây giờ hãy làm liền, đừng nghĩ là con mất lâu rồi nên không cần đặt tên. Nên nhớ có những em không những theo cha mẹ kiếp này mà cho đến những kiếp khác nữa. Cuộc sống của ta trãi qua mấy mươi năm rồi ra đi, nhưng nếu lúc sống mà ta lỡ phạm vào nghiệp này mà chưa hóa giải được, có khi các em theo qua đến kiếp khác. Chúng tôi có gặp vài trường hợp người mẹ nói với chúng tôi là tối ngủ thường xuyên nằm mơ thấy con nít xung quanh, mà trong khi đó chưa hề phá thai lần nào. Lạ hơn nữa có một cô gái tuổi khoảng mười lăm và chưa bao giờ phá thai, nhưng hàng đêm cô vẫn cứ nằm mơ thấy em bé xung quanh mình. Nếu chỉ nhìn đời người chỉ có kiếp này xong là hết thì thật khó giải thích trường hợp này, tuy nhiên, vòng luân hồi luẩn quẩn và những người có nghiệp duyên với nhau sẽ gặp nhau để trả cái ân hay đền oán. Được biết cô bé này tiền kiếp đã từng phá thai, mãn kiếp sống ấy nhưng cô vẫn chưa chuộc lại được lỗi của mình. Các em vẫn còn vất vưởng và theo cô đến kiếp này để đòi nợ. Đừng nghĩ rằng chết là hết, đừng nghĩ thai nhi kia chỉ là một giọt máu mà giết đi, tội lỗi vô vàn lắm. CHO CON MỘT LỜI HỨA Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng có kể trong một lần nói chuyện với nội tộc họ Phan ở Hải Dương câu chuyện chỉ vì một lời hứa mà đứa con ở lại đợi cô đến mấy chục năm sau ở cây đa chỗ bệnh viện Phụ Sản Hà Nội. Cô kể khoảng năm 1991, có một cây đa ở tại chỗ bệnh viện này, người ta cần đốn cây đa để làm việc, nhưng khi ai đụng đến cây đa cũng đều xảy ra chuyện. Phan Thị Bích Hằng đến đây và thấy trên cây có rất nhiều em bé bám trên lá cây với nhiều hình dạng khác nhau, có em một hai tháng, có em năm bảy tháng, các em coi đây như nhà của mình. Vì vậy, ai đến đốn cây này cũng đều xảy ra chuyện. Sau đó, một số em được đưa vào chùa, còn một số em thì đi sang cây đa khác. Cô Phan Thị Bích Hằng mới thấy còn một bé gái không chịu đi, hỏi ra mới biết cách đây khoảng ba chục năm trước, mẹ em bỏ em ở trước bệnh viện với lời nhắn có dịp mẹ sẽ quay lại đón con. Nhưng chẳng may đêm hôm ấy có một cơn mưa lớn kéo đến và em đã qua đời vì chết rét. Chỉ vì một lời hứa của mẹ sẽ quay lại đón con mà em không đi, nhất quyết ở lại cây đa đợi mẹ. Không chịu đi về chùa, cũng không chịu đi qua cây đa khác, đã mấy chục năm rồi mà vẫn cứ đợi, có thể lời hứa lúc ấy của mẹ là hứa cho qua thôi nhưng em vẫn nhớ. Qua câu chuyện trên chúng ta thấy rằng các em rất thương và rất tin vào cha mẹ, dù chỉ một lời hứa thôi nhưng các em sẽ được an ủi nhiều. Vậy những người cha mẹ nào muốn chuộc lại lỗi hãy cho các em một lời hứa, dĩ nhiên lời hứa này phải đi về hướng tích cực. Nhưng hãy nhớ là hứa thì phải làm, bởi các em sẽ trông mong vào lời hứa và sẽ đợi cha mẹ thực hiện lời hứa của mình. CON CHO CHA MẸ XIN LỖI Có thể sẽ không thể chuột lại vụng dại vì tội giết người chỉ với một lời xin lỗi. Nhưng hãy bắt đầu từ lời xin lỗi con một cách chân thành và tha thiết, xuất phát từ tận đáy lòng sâu thẳm của cha mẹ. Chúng tôi nói lời xin lỗi này phải chân thành và tha thiết vì có nhiều người đã giết con rồi mà chỉ nói lời xin lỗi ở đầu môi, không thật sự xuất phát từ tấm lòng ăn năn, hối hận. Các em rất linh thiêng và nhạy cảm, chúng ta có thể qua mặt được người sống chứ làm sao qua mặt được người chết, người chết ấy lại là đứa con đang ở bên cạnh mình. Nếu không thành khẩn thì các em sẽ biết liền và như vậy các em sẽ khó tha thứ cho người đã hại mình, rồi lại còn không chịu ăn năn. Có nhiều buổi lễ chúng tôi chứng kiến các em đã không đồng ý tha thứ cho cha mẹ và sẽ tiếp tục phá phách nếu cha mẹ không thật tâm hối lỗi. Có nhiều em nói cha không thành tâm hay mẹ không thành tâm, cha mẹ chỉ muốn đẩy con đi thôi để cha mẹ được nhẹ nhàng chứ không phải vì thương con, muốn lo cho con. Có nhiều người nói lời xin lỗi con bằng cử chỉ gượng gạo như là nói cho xong, cho qua. Những trường hợp như thế thật khó có thể khiến các em mở lòng và thiêng liêng cũng sẽ không yểm trợ cho những người này. Cho dù cha mẹ có bỏ các em vì nguyên nhân gì đi nữa thì hãy cứ nói lời xin lỗi các em, đừng viện cớ này viện cớ nọ để bào chữa cho sự dại dột của mình. Có thể vì hoàn cảnh, vì kinh tế, vì sức khỏe, vì danh dự… nhưng ngẫm lại có công bằng không khi một mạng người mất đi chỉ vì những nguyên nhân ấy. Ví dụ mình không có tiền sống, thấy người trước mặt có một số tiền, mình giêt người ấy rồi nói vì tôi không có tiền để sinh sống nên tôi mới giết anh, chứ đâu phải tự nhiên tôi giết. Có ai chấp nhận kiểu bào chữa ấy không và như vậy thì có bớt tội hay hết tội hay không. Cũng vậy, mình giết con rồi mình nói là vì kinh tế khó khăn nên lúc đó mẹ mới bỏ con. Liệu các em có chấp nhận điều này và có công bằng? Nếu cho các em được nói trước lúc cha mẹ bỏ thì có lẽ các em sẽ nói cha mẹ hãy giữ con lại, vì con là con người, con sẽ cùng mẹ cùng cha vượt qua những ngày gian khó. Cho con được sống, con sợ “Dao kéo vô tình sẽ giết chết đời con”. Chúng ta hãy đọc bài thơ sau đây như lời tâm tình của một thai nhi trước khi bị mẹ quyết định bỏ đi. Nỗi lòng thai nhi Đã ba tháng rồi con nằm trong bụng mẹ Nhưng chưa một lần được nghe mẹ nói tiếng yêu thương. Cha lìa bỏ mẹ từ khi con hiện diện Con chẳng thấy mặt cha vì tình đã chia xa. Chiều lại chiều, mẹ và con ngồi trong thinh lặng Dưới bóng cây Ngọc Lan hoa nở trắng sân nhà, Nghe trái tim mẹ đập mãi nhịp âu lo Con biết mẹ đang gặp nhiều ngang trái Cay đắng cuộc đời phủ lên khuôn mặt mẹ xanh xao. Hãy gọi con đi bằng lời yêu từ mẫu, Ve vuốt con qua bụng mẹ căng tròn, Hãy thầm thì bên con những buồn vui cuộc sống, Để mẹ con mình nâng đỡ, ủi an nhau. Biết mẹ buồn, lòng con khắc khoải Muốn giơ đôi tay vừa mới hình thành Để ôm lấy đôi vai gầy của mẹ. Con muốn khóc nhưng mắt chưa có lệ Cảm nhận tình đời đã cho con nhiều nỗi xót xa. Cha phụ bạc mẹ để con thành người con không có bố Nay mẹ lại đành lòng chối bỏ tình mẫu tử thiêng liêng? Đừng đưa con đi, mẹ ơi, tới nơi con khiếp sợ, Dao kéo vô tình sẽ hủy hoại đời con, Tặng vật mà Thượng Đế đã trao ban cho mẹ Khi mới là bào thai con đã là một “Thiên Ân” cao trọng. Mầm xanh địa cầu lòng mẹ cưu mang. Con mong ước chào đời trong vòng tay ấp yêu của mẹ Trong hân hoan đón nhận của cuộc đời, Con sẽ lớn lên trong cao quý tình người. Ấm áp gia đình, thiêng liêng, cuộc sống, Con sẽ góp trí óc, trái tim và bàn tay lao động Cùng mọi người dựng xây một thế giới tươi vui, Không chiến tranh, hận thù, tham lam, ích kỷ, Chỉ có ngày mai hạnh phúc thanh bình Con sẽ là con của mẹ với tấm lòng hiếu thảo Với tất cả yêu thương và lòng tận tụy hy sinh. Mẹ yêu ơi! Xin vì mẹ, vì con mà can đảm, Bảo vệ con dù tủi nhục đắng cay. Rồi mai đây khi sóng êm gió lặng, Mẹ con mình sẽ mãi mãi bên nhau. Dưới bóng cây Ngọc Lan hoa nở trắng sân nhà Tình mẫu tử ngọt ngào như hương hoa hạnh phúc. Dương vân loan Hãy nói lời xin lỗi con với tất cả tấm lòng, đừng viện cớ, đừng bào chữa, đừng đổ thừa hoàn cảnh, bởi vì, dù có cớ gì và hoàn cảnh chi cũng không hợp lý để có thể tước quyền sống của một con con người cả. SÁM HỐI TỘI LỖI Sám hối nghĩa là ăn năn lỗi trước và từ bỏ lỗi sau. Con người không ai không có lỗi, vấn đề là có lỗi mà biết sám hối hay không mới là quan trọng. Nếu chỉ có ăn năn không thì chưa đủ, bởi vì ăn năn xong thì có thể sẽ tiếp tục tạo tội nữa, phải ăn năn và hứa sẽ không để tái phạm nữa mới đúng nghã của sám hối và có như vậy mới có cơ hội để chuộc lỗi của mình. Đức Phật dạy có hai hạng người đáng khen ngợi. Một là người không tạo tội, hai là người tạo tội mà biết sám hối sửa tội. Xét trên khía cạnh này có lẽ chúng ta không ai được xếp vào hạng đầu tiên, bởi vì ai cũng ít nhiều tạo tội, hạng này chỉ có các bậc thánh nhân mà thôi. Nếu có tội mà biết sám hối thì ta được xếp vào hạng thứ hai, dù đó là tội phá thai thì cũng có thể chuyển hóa được. Nếu theo đạo Phật thì đối trước tam bảo mà sám hối, nếu theo đạo Chúa thì đối trước đức Chúa mà sám hối. Ăn năn và chừa lỗi không bao giờ là muộn màng cả, tất cả rồi sẽ bắt đầu sáng sủa hơn từ ngày chúng ta bắt đầu sám hối. Phải sám hối cho thật thành tâm thì mới có kết quả, không phải làm cho qua loa lấy lệ, như thế không thu được kết quả gì cả. Hãy thành khẩn nêu lên tội trạng của mình là đã từng phá thai, đã giết bao nhiêu sinh mạng, ngày nay biết sự lỗi lầm nên thành tâm sám hối. Bắt đầu từ ngày hôm nay trở đi, chúng con nguyện sẽ không bao giờ còn dám tái phạm vào những lỗi lầm như thế nữa. “Con đã gây ra bao lầm lỡ Khi nói khi làm khi tư duy Đam mê hờn giận và ngu si Nay con cúi đầu xin sám hối. Một lòng con cầu Phật chứng tri Bắt đầu hôm nay nguyền làm mới Nguyền sống đêm ngày trong chánh niệm Nguyện không lập lại lỗi lầm xưa”.CẦU NGUYỆN Cầu nguyện có thể giúp cho vong linh thai nhi bớt khổ nếu ta biết cách cầu nguyện cho đúng. Chúng ta thường cầu nguyện sai, vì vậy cho nên những gì chúng ta cầu thường không có linh ứng. Tuy nhiên, chúng ta thấy cũng có rất nhiều trường hợp có cảm ứng xảy ra đúng như lời cầu nguện, đó là do đã cầu nguyện đúng cách. Nói cho đúng thì chúng ta thường chỉ có cầu mà ít có nguyện. Cầu là những điều mình mong muốn ơn trên ban cho mình, nguyện như là những lời hứa của mình sẽ làm một việc gì đó để có một phần phước đức tương xứng để đón nhận lời cầu. Nếu chúng ta hiểu được quy luật này trong cầu nguyện thì sẽ có nhiều phép mầu sẽ xảy ra, và cầu nguyện cho đúng thì vong linh thai nhi sẽ bớt khổ và đạt được an vui. Chúng ta thấy rõ luật nhân quả công bằng trong vấn đề cầu nguyện, phải nguyện thì lời cầu xin mới có cảm ứng, nói dễ hiểu là phải tạo nhân (nguyện) thì mới có quả (cầu). Do vậy, những bậc cha mẹ muốn sửa lỗi và giúp cho con thì hãy hiểu đúng ý nghĩa này của cầu nguyện và áp dụng hàng ngày trong đời sống của mình. Không phải chỉ cầu nguyện trong một vài ngày là có kết quả liền, chúng ta phải làm hàng ngày và làm với tất cả con tim và sự chân thành tột độ. Để cầu cho con bớt khổ thì cha mẹ hãy nguyện làm một điều tốt đẹp, có phước đức rồi hồi hướng cho con. Thay vì cứ ngồi mà nói cha mẹ đã ăn năn thì hãy làm một việc gì đó có nghĩa thì ích lợi hơn nhiều. LẤY ÂN BÁO OÁN Một người con khi tái sinh làm con của người cha mẹ nào thì thường là để đòi nợ, trả nợ, trả ơn, báo oán. Trường hợp đòi nợ, chúng ta hay thấy có những đứa con sinh ra làm cho cha mẹ cả cuộc đời đau khổ và lam lũ để lo cho con. Có nhiều người khổ cả đời rồi mà đến khi nhắm mắt vẫn chưa yên tâm cho đứa con còn lại. Đó là trường hợp cha mẹ nợ con cái, nên đời này phải làm nhiều cách để trả nợ cho đứa con. Còn có những đứa thì nợ cha mẹ nên sống không để cha mẹ phiền lòng và biết lo cho cha mẹ, đây là trường hợp trả nợ. Có những đứa con sống lo cho cha mẹ đầy đủ về nhiều mặt từ vật chất đến tinh thần, làm cho cha mẹ nở mặt nở mày với bà con chòm xóm, với bạn bè xung quanh, đây là trường hợp trả ơn. Có những đứa gây cho cha mẹ khổ đau, oan ức, uất giận và đôi khi vì con hư hỏng mà tức giận đến chết, đây là trường hợp báo oán. Đứng trên trường hợp nào ở trên thì hành động phá thai cũng gây thêm oán hờn cả. Nếu đứa con đến để trả nợ mà cha mẹ lại bỏ đi thì vô tình gây ân thành oán. Nếu đứa con đến với tâm niệm báo oán thì oán oán lại chất chồng. Biết như vậy thì cha mẹ đã phá thai hãy tâm niệm lấy ân báo oán, làm những việc ân nghĩa, những việc đạo đức cho con, vì con thì đó là hành động đang lấy ân báo oán. Nếu không làm những điều này thì oán thù ngày càng thêm chồng chất và người cha mẹ không thể nào có thể sống một cuộc sống bình yên được. Họ sẽ gặp rắc rối hết mặt này đến mặt khác trong cuộc đời để trả cho cái nhân mà mình đã gây. Vì vậy mới có lời khuyên là lấy oán báo oán thì oán sẽ chất chồng, lấy ân báo oán thì oán sẽ tiêu tan. Hòa Thượng Tuyên Hóa có nói sỡ dĩ ngày nay có nhiều căn bệnh lạ và nhiều người bị ung thư là do có nhiều người phá thai. Những vong linh thai nhi kia chết trong uất hận, trong ngẹn ngào sẽ tạo nên mối thù hận, sẽ tìm đến những người giết chúng để báo thù. Một trong những trường hợp đó là có nhiều người bệnh ung thư và nhiều căn bệnh lạ xuất hiện khó chữa khỏi. Hãy tâm nguyện sống chỉ gieo thêm tình thân ái, thêm tình yêu thương và tha thứ chứ đừng gây thêm những oán thù, thì cuộc đời sẽ tươi sáng hơn nhiều. “Nếu không gây được tình thân ái Xin chớ đang tâm tạo oán hờn Dẫu biết cuộc đời là giấc mộng Hòa bình chung sống vẫn là hơn. MỤC ĐÍCH VÀ ĐỐI TƯỢNG Việc phá thai không chỉ là một hành động đơn thuần bỏ đi giọt máu vô tri vô giác, không chỉ là một hành động đơn thuần liên quan đến vấn đề hữu hình, ở đây hành động này liên quan đến vô hình, đến tâm linh. Chính vì vậy, bỏ thai rồi đâu phải là xong và nhiều người đã bị ám ảnh bởi những hành động, bởi những hình ảnh vong linh thai nhi quay về trong giấc mơ và nặng hơn là vong linh thai nhi nhập xác lên ngay chính người mẹ người cha hay một người nào đó. Chuyện các vong linh thai nhi theo cha mẹ mà dân gian thường gọi có vong theo hay nhập xác là việc thường xảy ra ở Việt Nam. Có lẽ ai trong chúng ta cũng đã từng nghe nhiều về những chuyện này, có người đã từng chứng kiến những cảnh tượng này. Gần như đa phần chúng ta thấy hiện tượng vong linh thai nhi theo hay nhập xác thì thường nghĩ rằng thật tội nghiệp cho người cha mẹ đó mà ít khi nào để ý đến chuyện tại sao lại xảy ra chuyện này. Có nghĩa là chúng ta thường chỉ biết đến cái ngọn mà ít biết về cái gốc, biết đến cái biểu hiện bên ngoài mà ít biết đến cái chiều sâu cội rễ ở đâu. Không bao giờ có chuyện một vong thai nhi theo cha mẹ nếu cha mẹ không bỏ thai, cũng không khi nào một vong linh thai nhi nhập xác lên tự nhiên nếu cha mẹ chưa từng phá thai. Đây là một hiện tượng liên quan đến tâm linh, liên quan đến cõi vô hình, cha mẹ nào có trường hợp biết con mình ở bên cạnh mình thì hãy bình tĩnh tìm đường giúp cho con chớ đừng hốt hoảng rồi làm nhiều cách có lỗi với con. Có nhiều người đã có lỗi với con, đã giết con rồi, mà khi biết có con bên cạnh thì muốn tìm cách đẩy con đi cho nhẹ, hoặc tìm đến người trấn ếm con. Thử hỏi như vậy có đúng hay không, có hợp với đạo đức hay không, thay vì nên cởi mở oán kết thì lại buột thêm sợi dây oán kết với nhau. Một việc tâm linh không tự nhiên xảy ra, có xảy ra thì luôn phải có đối tượng và mục đích. Cha mẹ cần tìm xem mục đích là gì và đối tượng là ai. Ví dụ người mẹ cứ đêm nào cũng nằm mơ thấy con về xin đồ và cứ nói buồn vì cha mẹ bỏ mặt con, thì đối tượng ở đây chính là cha mẹ của bé và mục đích ở đây là bé muốn xin bộ đồ và muốn nhắn với cha mẹ là con đang buồn. Bộ đồ và buồn là biểu hiện bên ngoài, phần sâu là bé muốn cha mẹ hãy làm những điều phước thiện cho con và con đang thiếu phước đức nên con mới buồn và thiếu đồ. Khi xác định được mục đích và đối tượng rồi thì mọi chuyện đã trở nên dễ dàng hơn, đối tượng nếu là cha mẹ thì chính cha mẹ phải lo tu tập, sám hối… chớ không phải nhờ ai giúp cho mình hoặc đẩy việc này cho một người khác. Thường thì mục đích của vong linh thai nhi là muốn cha mẹ nhận ra lỗi lầm, biết thức tâm giác ngộ sống tốt hơn để đừng kết thêm oan trái. Chỉ có những người nào đã được nhắn nhiều lần rồi mà không hiểu hoặc lại làm sai thì vấn đề thêm nặng nề, bế tắc, thì vong linh thai nhi mới phá phách nhiều. Đa phần các em đều muốn cha mẹ sống tốt hết, được như vậy thì các em cũng nương theo đức cha mẹ mà tu và sẽ ít hoặc không quậy phá gì. CHA MẸ HÃY YÊU THƯƠNG NHAU Đó là điều mà các em mong muốn nơi cha mẹ. Cha mẹ biết thương yêu và sống có hạnh phúc thì đó là món quà cho các em có niềm vui và niềm tin. Các em sẽ không vui khi thấy cha mẹ suốt ngày cãi cọ và giận hờn nhau. Chính hạnh phúc của cha mẹ là món quà dành cho các em. Các em đau khổ và thiệt thòi đã nhiều, hãy đem đến những gì nuôi dưỡng và tích cực đến với các em. Hãy hứa biết sống yêu thương và đoàn kết với nhau, có như vậy các em mới nguôi ngoai phần nào khổ đau của mình và có như vậy các em mới có niềm tin là cha mẹ mới có thể giúp mình được. Thử hỏi hai vợ chồng suốt ngày cự cãi, ông làm một đường, bà làm một nẻo, tạo thành cái địa ngục ngay trần gian thì làm sao và thế nào để giúp các em được. Các em đang cần và rất cần những phước đức cha mẹ hồi hướng cho, trong khi đó cha mẹ lại như thế thì thử hỏi làm sao và thế nào mà các em có niềm vui và niềm tin được. Còn nếu người mẹ phá thai là một cô gái chưa lập gia đình, hay đã ly dị chồng thì vẫn có thể giúp được cho con bằng đời sống thiện lành của mình. Hãy tạo cho con niềm tin bằng cách sống của mình, vì có như vậy thì các em mới tin có thể giúp cho mình được. LO CHO CÁC ANH EM CÒN LẠI Đó là điều các em mong muốn cha mẹ hãy lo cho những người anh, người chị hay em còn đang tại thế cho chu đáo và đàng hoàng. Chúng ta thấy một cái tình thật lớn ở đây của các em. Tuy bản thân các em không được làm người và đó là một thiệt thòi to lớn không có gì bù đắp nổi, nhưng các em luôn mong muốn cha mẹ hãy lo lại cho những anh chị em, đừng để con phải thấy một người nào đó là anh chị em của con phải chết như con. Con quá thiệt và quá khổ, con mong sao cha mẹ hãy suy nghĩ mà đừng để một người nào anh em của con phải như con nữa. Có đáng thương và cảm động không với những lời mong mỏi của một đứa con đã chết nhắn nhủ với cha mẹ như thế. Sẽ không yên tâm nếu cha mẹ còn tiếp tục chưa hiểu ra những tội lỗi của mình và như vậy thì các em sẽ từ từ đón nhận thêm những người em xấu số như mình. Các em muốn cha mẹ lo cho các anh em chu đáo là muốn cha mẹ đừng tạo thêm tội nữa, là muốn cha mẹ thay vì dành tình thương cho con, thì thôi con đã ra đi, hãy dành lại tình thương này cho anh em của con. Sự hy sinh và một tấm lòng như thế có thật to lớn không quý vị? NGĂN CHẶN NHỮNG NGƯỜI CHUẨN BỊ PHÁ THAI Những ai phá thai và biết là một cái nghiệp rất nặng khó có thể chuyển hóa, vì vậy khi thấy ai chuẩn bị phá thai hãy cố gắng ngăn chặn. Nguyện ngăn chặn lại những người sắp phá thai là một phước đức lớn, là hành động cứu thoát một con người. Đây cũng là lời hứa mà cha mẹ phải hứa với đấng mình tôn thờ khi được làm lễ. Ngăn chặn đây không có nghiã mình phải đi tìm người đang chuẩn bị phá thai để ngăn chặn mà rất lạ là khi cha mẹ đã hứa điều này thì tự nhiên có một cái duyên sắp sếp để cha mẹ tạo đức. Đây như là một thử thách lòng thành của cha mẹ xem có thật sự ăn năn và muốn tạo phước đức cho con không. Có thể lâu nay ít gặp trực tiếp trường hợp này, nhưng từ dạo hứa là sẽ cố gắng giúp ai trong tình trạng đừng bỏ thai thì tự nhiên sẽ gặp. Tùy theo người mà chúng ta giúp khác nhau, nếu người chưa hiểu thai nhi có sự sống trong đó chớ không chỉ là giọt máu thì chúng ta hãy giải thích cho cha mẹ hiểu. Có những trường hợp người mẹ không có tiền trả cho chi phí sinh nở nên có ý định giết con, trường hợp này chúng ta cũng cố gắng giúp đỡ trong khả năng có thể. Hy sinh thời gian, công sức, đôi khi là tiền bạc để cứu một mạng người là hành động đáng quý và là cơ hội cha mẹ có thể sám hối với con. Chúng tôi xin nhắc lại chúng ta không phải đi tìm kiếm người đang trong tình trạng này vì tình trạng này rất nhiều, mà tự nhiên trong đời sống sẽ gặp. Đây là một điều khó hiểu nhưng cha mẹ sẽ thấy một khi đã hứa trước đấng mà mình tôn thờ. Gặp những người bỏ thai thì nên khuyên họ nhận lỗi, sám hối với con. Nếu họ chưa hiểu thì giải thích cho họ rằng sự sống đã có mặt trong bào thai, trong giọt máu dù bé bỏng. Nếu họ hiểu, thì cố gắng yểm trợ họ về mặt tinh thần, giúp họ tìm gặp thầy lành bạn tốt chỉ đường, hay cùng họ vượt qua những ám ảnh tội lỗi để có thể vượt qua những khó khăn này. Ngoài ra cha mẹ có thể tham gia các chương trình phòng chống nạo phá thai, nêu cao ý thức trong việc này. Trong khả năng, cha mẹ có thể tham gia giúp đỡ một số em đang trong tình trạng mồ côi cha mẹ vì nhiều lý do như là một sự bù đắp một chút tình thương cho các em. TÌNH THƯƠNG VÀ SỰ THA THỨ Có mặt tình thương là có mặt của năng lượng yêu thương, tha thứ. Cha mẹ hãy chế tác ra trong mình tình thương, hãy thương đứa con của mình đã chết đi trong oan uất, hãy thương biết bao nhiêu em khác nữa cũng trong tình trạng như con mình. Thương những bậc cha mẹ chỉ vì một phút nông nổi mà gây nghiệp nặng nề và thương chính bản thân mình cũng đã từng gây nghiệp như vậy. Có mặt tình thương thì sự giận hờn, trách móc sẽ dần dần tan đi. Dù vong linh thai nhi có giận cha mẹ như thế nào nhưng một khi cha mẹ đã thật sự hối lỗi và thương các em thì năng lượng thương yêu sẽ hóa giải cho giận hờn ấy và nhờ tình thương này mà các em cảm thấy ấm áp và an tâm với cha mẹ, vì cha mẹ đã biết nghĩ đến mình, dù đã rất nhiều năm điều đó nằm trong sự lãng quên. Hãy tha thứ, tha thứ cho những người đồng cảnh ngộ, những người đã lỡ dại như mình. Chính chúng ta đã quá dằn vặt, mặc cảm với những vụng về của mình thì hãy gởi đến những người đồng cảnh ngộ kia sự tha thứ, sự bao dung. Đừng khinh bai, chê trách dù họ có tạo tội gì mà hãy gởi đến họ sự tha thứ và lòng lân mẫn, bởi người thương người bao nhiêu cũng thiếu, người ghét người chút xíu cũng dư. Đừng trách móc, đừng giận hờn em nữa Em đã đau và đã khổ nhiều rồi Em cần thấy một nụ cười trên môi Gởi gắm theo sự bao dung, ôm ấp. TÌM THẦY TÂM LINH GIÚP ĐỠ Đây là một điều rất quan trọng,có thể không gặp được một thầy tốt thì chúng ta không biết phải làm sao để chuyển hóa khổ đau và dại dột của mình. Chúng tôi nhắc lại là tìm một thầy tốt, am hiểu về tâm linh, về chuyện này thì nơi ấy chúng ta sẽ nghe được những lời khuyên chân thành bổ ích. Chúng tôi có nghe một số bà mẹ đau khổ vì chuyện bỏ ba, bốn thai nhi, đến nhờ một số vị giúp đỡ thì các vị ấy nói là nếu cho vong linh thai nhi siêu thoát thì mỗi vong linh là sáu triệu đồng. Qúy vị nghĩ như vậy có được không? Người mẹ ấy đã đau khổ vì bỏ thai, giờ lại đau khổ thêm vì không có tiền giúp cho con siêu thoát. Hòa Thượng Tuyên Hóa có nói để giúp được các em thì phải không vì danh lợi mà giúp, giúp vì danh lợi thì đó như là một sự trao đổi mua bán thì làm sao có kết quả. Có nhiều cha mẹ phá thai và nghĩ mình có tiền, chỉ cần đưa tiền cho một số vị là được, các vị làm gì thì làm miễn đừng để con theo bên cạnh. Giúp cho vong linh các em không phải là chuyện tiền bạc là được, nó phải xuất phát từ một tấm lòng vô cùng hối hận về hành động đã tạo và một ý muốn sữa lại những khiếm khuyết, song song phải sám hối, làm phước đức… thì sự việc mới có thể đi theo chiều hướng tích cực. Ngày nay có nhiều người giả, nếu không khéo gặp những vị này thì tiền mất tật mang mà oan nghiệp lại thêm chất chồng. Thầy tốt, bao giờ cũng hướng dẫn mình về con đường tốt, có thể chuyển hóa nỗi đau trong lòng mà không cần đòi hỏi, nhất là đòi hỏi về vật chất, mà có đòi hỏi thì đòi hỏi cha mẹ phải thành tâm và tha thiết trong việc muốn sữa lỗi thôi. Đến với những vị thầy tốt, họ sẽ có những cách giúp đỡ quý vị, họ có những chuyên môn và hiểu biết của họ về chuyện này. Vị thầy tốt có thể nói là vị thầy có đức, chính cái đức của vị thầy sẽ gia trì lực thêm cho quý vị. Người có đức thì một lời thốt ra đều có giá trị, một tâm niệm khởi lên sẽ đánh động tâm người. Chính cái đức của vị thầy sẽ là là uy tín để lời cầu nguyện của họ có mức độ thành công lớn hơn chúng ta. Hãy thử nghĩ lại, tại sao cũng một việc mà người này nói thì khác mà người khác nói thì khác, khác nhau là ở chỗ có đức hay không. Vị thầy có đức là trung gian để hướng dẫn những ai đang trong tình trạng này, còn chính đương sự phải phát tâm dõng mãnh với một ý muốn hối lỗi khẩn khoản và muốn chuyển hóa nghiệp này. Có như vậy mới thành công, không phải giao hết cho thầy là được. Thầy chỉ là người chỉ đường dẫn lối, còn có đi hay không là tùy thuộc đương sự vậy. Cho nên, Đức Phật là người chỉ đường cho chúng sanh biết đâu là bờ mê và bến giác và con đường đến bờ bến ấy, còn có đi hay không là sự lựa chọn của chúng sanh. Tìm một thầy lành và am hiểu về vấn đề này khá quan trọng để giúp những người đang mắc kẹt. Mong quý vị gặp được thầy lành đế hướng dẫn ra khỏi những tăm tối của tâm hồn. Ở trên là một vài gợi ý gởi đến những người đã từng phá thai, có thể những điều này không hợp với tất cả, tùy duyên mỗi người mà áp dụng mỗi cách khác nhau và còn có nhiều con đường khác nữa. Trong phạm vi này, chúng tôi đưa ra một vài thiển ý như trên, gởi đến những người hữu duyên để thức tâm, nhìn lại chính mình. Thông thường người trong xã hội không tin tưởng đạo lý này, vậy không còn cách nào. Không phải nói không tin thì không có thật, nếu “không tin thì không có”, chúng tôi cũng sẽ không tin. Dù không tin, nhưng sự thật vẫn là sự thật, cho nên chúng ta nhất định phải cẩn trọng. Phải rất tốn sức nếu muốn giải mở oan kết này. Cách nêu trong kinh Địa Tạng rất có hiệu quả, không phải tụng vài bộ kinh Địa Tạng là xong. Xem cách thức siêu độ người thân của nữ Quang Mục và nữ Bà La Môn. Sau khi người nhà của họ chết đọa vào địa ngục, họ đã dốc sức tu học dũng mãnh tinh tấn, oan kết liền được khai mở. Khi giảng kinh Địa Tạng, chúng tôi đã nói rất rõ ràng tường tận, nữ Bà La môn niệm Phật đến nhất tâm bất loạn, rồi dùng công đức hồi hướng cho người thân. Nếu không có công phu, làm thế nào siêu độ cho họ. Khi niệm Phật đến công phu thành khối, nữ Bà La Môn đạt cảnh giới trong định, không phải trong mộng, cô liền đến địa ngục. Có hai loại người có thể thấy được địa ngục. Thứ nhất là người tạo tội nghiệp, phải đọa vào địa ngục để chịu quả báo. Loại người thứ hai là bồ tát, bồ tát có thể vào điạ ngục để tham quan, hóa độ chúng sinh. Nữ Bà La Môn niệm đến nhất tâm bất loạn liền có năng lực đi tham quan địa ngục, quỷ vương nhìn thấy gọi cô là bồ tát. Như vậy, không phải chỉ đọc qua loa kinh Địa Tạng là được, mà phải y theo đạo lý của kinh điển tu hành, nâng cảnh giới của chính mình từ phàm phu lên thành bồ tát, oan gia trái chủ liền thảy đều được độ. Nữ Quang Mục đạt cảnh giới trong mộng, tuy thấp hơn một bậc, chưa đạt đến nhất tâm bất loạn nhưng có thể nói công phu của cô cũng đã thành khối, cũng đạt cảm ứng thù thắng. Do đây có thể biết, phương pháp lý luận kinh điển nói đều không sai. Chúng ta lơ là qua loa, luôn xem kinh điển là sai. “Thọ trì đọc tụng vì người diễn nói”. Thọ là đem lý luận phương pháp trong kinh điển để tiếp nhận, y giáo phụng hành. Không áp dụng trong cuộc sống thường ngày của chính mình thì không gọi là thọ trì. Mỗi ngày đọc tụng một hai bộ kinh, thọ trì là tự lợi, diễn nói là lợi tha. Tự độ độ người, công phu chân thật ngay nơi đó, sau đó hồi hướng. Lúc đó quỉ thần cầu giúp đỡ, chúng ta mới có thể giúp được. Bằng không, việc giải oan kết không thể được tiếp nhận. Cho nên khi gặp người muốn nạo thai thì hãy khuyên họ nhất định đừng tạo oan nghiệp này, vì sẽ vô cùng phiền phức. LỜI KẾT Thân người khó được, mất thân rồi không biết bao giờ mới đủ duyên lại được làm người. Thai nhi đến với cha mẹ là một nhân duyên được làm người, nhưng rồi một lý do nào đó chúng ta đã tước quyền sống của các em. Đọc đến đây, chúng tôi nghĩ không nên nói thêm về những tội lỗi nữa, chắc ai cũng đã cảm thấy lòng mình nhói đau khi phạm vào việc này. Chỉ mong những bậc cha mẹ đã bỏ các em hãy mau thức tỉnh, đừng tái phạm thêm và hãy làm những gì tốt đẹp có thể cho đứa con yêu quý mà chúng ta đã từ chối. Chết đâu phải là hết, thai nhi đâu chỉ là giọt máu vô tri, các em vẫn còn đó dù cha mẹ đã đang tâm chối từ. Vong linh của thai nhi sẽ còn vất vưởng bên cạnh cha mẹ, dù cha mẹ có biết hay không. Các em đã báo cho biết sự có mặt của mình bằng nhiều cách, nhưng vì không biết, hoặc thờ ơ, hay biết mà không biết làm như thế nào để giúp các em. Tập sách này mong gởi đến quý vị một vài điều mà qua đó quý vị có thể nhận biết được đứa con bên cạnh và một số phương pháp giúp cho vong linh các em. Đọc thêm nhiều bài viết khác tại http://tinhtam.vn (Sưu tầm)