Rằm tháng bảy, ngày xá tội vong nhân, tất cả người con Phật, chúng ta ai cũng tưởng nhớ đến Ngài Địa Tạng Bồ Tát, vị Bồ Tát với Tâm Đại Từ Bi với lời thề nguyện rộng lớn độ tất cả chúng sanh trong sáu đường. Mật Tịnh, cũng là một trong những người con Phật đã được Ngài gia hộ trên bước đường Đạo cũng như Đời. Với tấm lòng tri ân đến Ngài cũng như chư Phật mười phương, Mật Tịnh xin chia sẽ với các bạn đạo và những chúng sanh hữu duyên những câu chuyện linh ứng về Ngài Địa Tạng Bồ Tát. Mong rằng qua những câu chuyện linh ứng về Ngài, những ai hữu duyên sẽ được Oai Lực của Ngài đánh thức Bản Tâm, nhận ra chân lý, nương vào Tam Bảo để có được một cuộc sống an lành, Tốt Đời Đẹp Đạo. Con nguyện có được chút ít công đức nào trong việc gieo duyên lành Phật Pháp đến mọi người đều thảy hồi hướng khắp pháp giới chúng sanh sớm thành Phật Đạo Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô Đại Nguyện Địa Tạng Vương Bồ Tát. CHỮA LÀNH BỊNH ĐAU ĐẦU (Người đàn bà tên S. 44 tuổi, tại phố Okayama) Câu chuyện bắt đầu vào tháng 5 của năm này. Đầu đau thật nguy kịch, nửa đầu phía sau đau nhức chưa bao giờ dừng. Cứ nghĩ rằng chẳng bao lâu sẽ hết, nhưng thực ra không phải vậy. Đến Bác Sĩ để chăm sóc… và được cho biết đây là bịnh không điều hòa của thần kinh. Lúc đầu đau một cách kịch liệt, khi đi trên đường có cảm giác quay mòng mòng. Đối với bịnh này phải làm sao cho hết, nên cả hơn nửa tháng tôi thử đi châm cứu thử xem, nhưng đã chẳng hết và khi nghe nơi nào có chỗ chẩn đoán hay phương pháp trị liệu thì cũng đi xem thử và cũng được mọi người cho biết về sự tham bái Đức Địa Tạng ở Okayama có hiệu nghiệm nên cũng đến đó thử xem, tuy rằng cũng đến những tôn giáo khác nhưng bịnh đau ấy vẫn không hết. Lúc đầu tại Fuchù mới đào được Đức Địa Tạng không có đầu và được truyền tụng rằng sau khi đào được rồi thì Ngài chữa cho nhiều bịnh và qua Đức Địa Tạng này có thể chữa lành bịnh chăng thì chưa rõ, nên vào ngày mùng 3 tháng 7 năm Chiêu Hòa thứ 52 (1977), đã tìm đến Đức Địa Tạng không có đầu ở phố Fuchù. Đúng như báo chí đã tường thuật có một Đức Địa Tạng bằng đá không có đầu, nên đã nhất tâm muốn lành bịnh và cầu nguyện, sau đó trở về. Câu chuyện được tiếp nối là tuy mỗi ngày đầu vẫn còn đau, nhưng trong một tuần có khoảng 2 ngày không bị đau, rồi dần nhiều ngày không đau. Rõ ràng khi cầu nguyện là Đức Địa Tạng đã nghe sự cầu nguyện ấy và hãy tự tin thâm sâu hơn, mỗi tuần như thế tôi đã đến đây 2 lần. Sự đau đầu hầu như không còn cảm thấy nữa. Vào ngày 20 tháng 7 và chính ngày ấy là ngày Lễ của Đức Địa Tạng, tôi đã đến đây lần thứ ba để tham bái. Chính ngay đêm ấy sự việc đã xảy ra mà cho đến bây giờ đã dứt hẳn căn bịnh đau đầu ấy. Điều này giống như trong kinh Địa Tạng đã dạy cho người xưa rằng: “ Nhờ ơn Ngài gia hộ„. Một lòng xướng lên nhiều lần như thế. Đoạn, đột nhiên trong đầu tôi kêu một cái “rầm“ rồi vọng lên rúng động. Ở trong cảnh ấy cơn đau dẫu còn ngoài da, rồi bắt đầu hết dần. Đến sáng hôm sau thì bịnh đau đầu hoàn toàn không còn nữa. Cơn đau thật sự chấm dứt vào ngày 20 tháng 9 và tôi đã mừng vui tự đáy lòng. Sau đó đi tham Lễ Đức Địa Tạng, phải trả lễ như thế nào tôi không rõ biết, nhưng tôi đã thốt lên được lời cảm tạ với cái Đức cao cả, từ bi sâu xa của Ngài Địa Tạng, nên tôi đã thành tâm cảm tạ Ngài. Nam Mô Đại Nguyện Địa Tạng Bồ Tát. Kính lễ Ngày 20 tháng 9 năm Chiêu Hòa thứ 52 (1977) ( Sưu Tầm - Nguồn tamphat.org)