Những người với trí huệ cao cả trong thế gian không những rất bận rộn làm việc, mà họ còn thời gian rảnh rỗi cho tâm linh và thường hồi tưởng lại những lỗi lầm để thanh lọc tâm trí của họ. Những nhà tu luyện với tầng cấp cao trong thời cổ Trung quốc cố gắng tập tâm trí thanh tỉnh và không có tâm ý nào, vì tham lam quá hạn sẽ làm người ta rất bận rộn với các công việc thế gian và bị lầm lộn bởi những tham muốn vật chất của thế gian, điều đó sẽ làm nhân tính bị thoái hoá mà không biết. Chỉ khi nào tập trung được tâm trí và tu luyện trong định tĩnh thì mới đạt được tâm trí tĩnh lặng và thân thể được thanh lọc. Tuy nhiên, những người thời nay rất bận rộn trong việc kiếm tìm danh lợi. Mỗi ngày làm việc của họ là đều bó chặt với lịch trình và họ bị quấy nhiễu vì bị điện thoại liên tục thậm chí ngay cả trong bữa ăn của họ hay khi đi tắm. Họ thường bị dồn dập và không có thời gian để thở. Kiểu sống này không tài nào làm việc đúng hoàn toàn; hoặc không cho người ta nghĩ đến vấn đề tâm linh nữa. Trước đây, tôi biết được một hoạ sĩ, ông ta tổ chức triễn lãm tranh ảnh rất nhiều lần và tham gia nhiều đợt triễn lãm khác. Không cần biết có bao nhiêu người đến xem, nhiều hay ít, hoặc có nhận được phần thưởng hay không, ông ta luôn luôn nở một nụ cười trên môi. Một số người hỏi: “Tại sao ông lại cảm thấy vui vẻ được vậy?” Ông ta hỏi lại “Tại sao tôi không cảm thấy vui vẻ?” Mọi người chung quanh ông đều muốn ông tiết lộ bí mật mà làm ông vui vẻ, vì thế ông ta kể lại kinh nghiệm của ông ta khi còn bé. Khi ông ta còn bé, ông ta có nhiều thích thú đến đủ việc và cũng rất chịu khó để tiến lên. Từ hội hoạ, chơi âm nhạc, bơi lội, chơi bóng rổ, ông ta học từng thứ và ông ta cũng rất muốn giỏi nhất trong mọi lãnh vực. Điều này dĩ nhiên là không được. Khi ông ta không thể trở thành giỏi nhất, ông ta cảm thấy như bị thất bại, và điều này gây ông bị thoái hoá rất nhiều. Trong một kỳ thi cá nguyệt, thậm chí ông được xếp vào hạng tệ nhất trong lớp. Khi cha ông biết được điều này, ông ta không chỉ trích. Ngược lại, ông ta lấy một cái phễu và một nắm hột bắp và đặt lên trên bàn sau bữa ăn tối. Cha ông nói với ông “Cha sẽ làm thí nghiệm với con”, và hỏi ông đặt cái bàn tay của ông bên dưới cái phễu. Sau đó, cha ông ném vào cái phễu mười hạt bắp và trong tay ông có 10 hạt bắp. Cuối cùng cha ông bỏ hết cả nắm bắp vào trong phễu, thì các hạt bắp nằm kẹt với nhau và không có hạt nào rớt xuống cả. Cha ông nói rằng “Cái phễu này là giống như con. Nếu con làm tốt một việc trong một ngày, con sẽ được kết quả tốt và vui vẻ vì việc đó. Tuy nhiên, nếu con muốn dồn tất cả việc vào một ngày, con không thể làm xong một việc nào cả; thậm chí một việc cũng không xong” Hơn 20 năm trôi qua, ông ta vẫn nhớ rất rỏ lời dạy của cha “Làm tốt một việc trong mỗi ngày và sống vui vẻ, với một nụ cười”. Từ điều này, chúng ta biết rằng nếu một người chọn làm một việc tốt và làm tốt mỗi ngày, thì người đó sẽ hạnh phúc và vui vẻ ngay cả khi gặp khổ nạn, nó không khó cho người đó đạt được tầng cấp cao về tâm linh và trí huệ và hạnh phúc. Có rất nhiều điều nhỏ nhặt trên thế gian, chỉ cần người đó đặt hết tâm trí vào nó, thì rất dễ dàng làm tốt một việc trong mỗi ngày. Ví dụ, như đối xử tốt với mọi người mỗi ngày, không dối trá hay nói tầm bậy, đó là lòng tốt. Đối xử với mọi người bằng vị tha và bao dung và nghĩ đến người khác trước trong mọi hoàn cảnh, điều này là tốt. Tha thứ lỗi lầm của người khác và chịu nhục và thuyết phục với đạo đức, đây cũng là điều tốt. Giữ được tâm ý thiện và làm việc tốt hằng ngày, thì người đó sẽ trở thành một người tốt thật sự, và những người tốt thật sự tại thế gian sẽ được thần thánh phụ trợ giúp đỡ sẽ sống một cuộc sống hoàn toàn, khoẻ mạnh và tĩnh lặng. Sưu tầm