Nhân Quả Báo Ứng Những Điều Mắt Thấy Tai Nghe

Thảo luận trong 'Tin phật giáo mỗi ngày'

Tags: Add Tags
  1. admin

    admin Administrator Staff Member

    Mỗi khi nói đến báo ứng thì tôi nhớ ngay đến chuyện có thật chính mắt tôi thấy, chính tai tôi nghe. Mấy năm trước, có một gia đình người lạ đến gặp tôi, họ đưa một tấm hình cho tôi xem. Họ nhờ tôi chẩn đoán bệnh cho người đàn ông ở trong hình (Tôi có được một chút khả năng về việc nhìn hình là có thể chẩn đoán được bệnh, số người được tôi chẩn đoán rất nhiều).

    [​IMG]
    Tôi chưa biết gia đình này làm nghề gì, nhưng khi nhìn vào hình của người đàn ông tôi biết anh đang bị ung thư gan giai đoạn cuối. Với lại xung quanh anh ta có rất nhiều oan hồn súc vật như: heo, trâu, dê, gà, vịt….mỗi loại có đến hàng trăm ngàn con, máu me đầy người, chúng cùng đến để đòi mạng anh ta. “Người này là đồ tể !”. Tôi nói với gia đình người lạ ấy: “Anh ta đã giết rất nhiều sinh vật, chỉ cần xuống đao là kết liễu ngay một mạng sống. Bây giờ đã đến lúc trả nợ đó, mỗi giây anh ta phải chịu thống khổ của trăm ngàn con dao đâm vào mình, hiện tại anh ta đang bị ung thư gan giai đoạn cuối, không thể nào cứu được”.

    Mọi người trong nhà người ấy đều khóc lóc thảm thiết, thừa nhận những điều tôi nói hoàn toàn là sự thật. Trước đó, tôi không quen gia đình này, cũng không biết tên họ, càng không biết những việc xảy ra trong gia đình của họ. Nhưng tôi chỉ cần xem hình thôi đã biết được cha của họ đang bị oan hồn đòi mạng. Vả lại, không lâu sau, người nhà đưa anh vào bệnh viện để khám. Bác sĩ chẩn đoán 100% anh bị bệnh ung thư gan thời kỳ cuối, không còn chữa kịp được nữa.

    Chuyện chẩn đoán bệnh qua hình không phải ai cũng làm được. Nếu nói như vậy, chẳng lẽ tôi có khả năng thần kỳ gì sao? Không phải, tuyệt đối không phải! Đây đều là sự nhờ cậy của Chư Phật, Chư Bồ Tát, các Ngài bảo tôi chỉ rõ cho người đời thấy được sát sinh chắc chắn sẽ gặp ác báo. Người Phật tử chân chính không bao giờ đi mong cầu thần thông, cũng không giảng nói thần thông. Nhưng mà năng lực của Phật không thể nghĩ bàn, có lúc cũng ngẫu nhiên sắp đặt một vài cơ duyên đặc thù để nhờ đó giáo hóa chúng sanh, chứ còn khả năng có hạn của tôi làm sao mà biết được.

    Sau đó nhà người đồ tể mới tìm đến một ngôi chùa nọ nhờ lập đàn tràng siêu độ rất lớn, thỉnh rất nhiều Pháp sư tụng kinh. Đàn tràng làm đến ngày 28, vô tình họ gặp tôi ở chùa, họ liền hỏi tôi:

    – Hiện tại lão gia nhà tôi được sinh về cõi Trời rồi hả? Hay là được đến thế giới Tây Phương Cực Lạc?

    – Không được.

    – Không phải gia đình tôi đang lập đàn tràng siêu độ hay sao?

    – Không có tác dụng chi cả! Tôi nhìn thấy ông ta đang bị đọa vào địa ngục Núi Đao, có hàng trăm ngàn hàng con dao cắm khắp vào người ông. Bởi vì trước đây ông không tin Phật pháp, không tự sửa đổi lỗi lầm, không chịu làm mới lại mình, không chịu niệm phật, không tin vào tha lực của Chư Phật, Chư Bồ-tát chứ chẳng phải Phật lực không đủ để cứu ông ta. Phật lực thì vô lượng vô biên, nhưng muốn thoát khỏi đau khổ, đòi hỏi ông phải biết hồi tâm hướng thiện, chịu làm mới, chịu tiếp thọ Phật lực mới được.

    Các bạn đừng cho rằng khi đã phạm tội sát sinh rồi thì chỉ cần thỉnh Chư Tăng đến tụng kinh, niệm chú, ác báo đó liền hết. Các bạn phải nên nhớ rằng Nhân Quả là do ta tự tao, nên để có thể cải biến Nhân Quả được, chủ yếu là chính bản thân ta cải biến lấy, còn người khác chỉ là phụ giúp thêm mà thôi.

    Mọi người trong nhà tôi từ lớn đến nhỏ đều tin tưởng Phật pháp, tu giới không sát sinh và phát tâm ăn chay. Lúc mới tập ăn chay, mỗi tháng ăn hai ngày là mùng 1 và rằm, rồi dần dần ăn chay trường.
    Bên cạnh đó, chúng tôi không ăn những loại thực vật Đức Phật cấm (ngũ tân). Không những cả nhà trường chay mà còn tu tâm từ bi, cứu giúp mọi người. Cả nhà tôi đã không giết hại một sinh vật, cũng lại hay khuyên dạy mọi người không nên sát sinh mà tu hạnh phóng sanh, vạn vật sẽ được sống yên ổn, vui tươi. Đã không nghe mùi giết chóc, không nghe mùi máu tanh, không nghe tiếng đau khổ của chúng sanh thì làm gì có chuyện trả thù, có chuyện oan oan tương báo của những con vật bị giết hại. Như vậy có phải tốt đẹp hơn không?

    NHÂN QUẢ BÁO ỨNG TƠ HÀO KHÔNG SAI, MỘT MẢY LÔNG BỤI TRẦN CŨNG KHÔNG THOÁT. NGHIỆP THIỆN ÁC LUÔN THEO TA NHƯ BÓNG THEO HÌNH.

    QUẢ BÁO KHÔNG PHẢI KHÔNG ĐẾN MÀ LÀ CHƯA ĐỦ DUYÊN ĐỂ ĐẾN MÀ THÔI. NẾU ĐẾN BẠN SẼ KHÔNG THỂ TRÁNH KHỎI ÁC BÁO.

    VẬY VÌ SAO CHÚNG TA KHÔNG NGHĨ ĐẾN ĐIỀU TỐT, NÓI ĐIỀU TỐT VÀ LÀM ĐIỀU TỐT CHỨ?

    XIN HÃY THƯỜNG NIỆM A DI ĐÀ PHẬT.

    Diệu Âm Lệ Hiếu trích từ quyển Nhân Quả Báo Ứng Những Điều Mắt Thấy Tai Nghe
    _Internet_
    Tĩnh Tâm​
     

    Bình Luận Bằng Facebook

Chia sẻ bài viết đến mọi người